Người dịch: Whistle
“Cường giả Hắc Thiết của Lục Thiên các có thực lực không tồi, hơn nữa còn ở trong Tô gia, nơi có rất nhiều cao thủ, quả thực là không dễ dàng.”
Chu Giáp chậm rãi gật đầu: “Người của Ưng sào có thể làm được, đúng là chỉ có mình ta.”
“Ngươi làm được?”
Lôi My sáng mắt dưới lớp mặt nạ.
Lôi My gia nhập Ưng sào cũng là do ngẫu nhiên, vì thân phận đặc biệt, nên nàng ta đã xin Trịnh lão một thân phận Thái Ưng.
Gia nhập Ưng sào là để có thêm một con đường.
Nhưng trong lòng Lôi My không hề coi trọng Ưng sào.
Dù sao, thực lực của Ưng sào kém xa Thiên Hổ bang, chuyện mà Thiên Hổ bang không làm được, chắc Ưng sào cũng không làm được, chỉ là bí mật hơn một chút.
Không ngờ…
Sau khi thăm dò, giọng điệu của đối phương như thể rất “nắm chắc”.
“Ừ.”
Chu Giáp gật đầu: “Ngươi có Nguyên Tủy?”
“Có!”
Lôi My ánh mắt lóe lên: “Sau khi thành công, ta có thể… cho ngươi một viên Nguyên Tủy.”
“Một viên.”
Chu Giáp trầm ngâm: “Nói như vậy, ngươi có thể lấy ra nhiều Nguyên Tủy hơn?”
“Ngươi có thể lấy được bao nhiêu?”
“Bằng hữu.”
Lôi My câm nín:
“Ngươi coi Nguyên Tủy là cái gì vậy? Một viên Nguyên Tủy, ở Huyền Thiên minh nội môn, đã đủ để sai khiến Hắc Thiết hậu kỳ làm việc.”
“Chuyện nhỏ này, một viên Nguyên Tủy là đủ rồi.”
“Hừ hừ…” Chu Giáp cười:
“Đây không phải là chuyện nhỏ, mục tiêu là cao thủ Lục Thiên các, Tô gia còn có Hắc Thiết hậu kỳ.”
“Nhưng mà, ta có cách tốt hơn, vừa có thể giúp ngươi đánh bại Tô Cổn, lại không có sơ hở, nhưng cần nhiều Nguyên Tủy hơn.”
“?”
Lôi My nheo mắt.
“Ngươi không tin sao?” Chu Giáp nghiêng đầu.
“Ngươi cho rằng ta sẽ tin?”
Lôi My bật cười, nhìn chằm chằm Chu Giáp một lúc, sau đó nghiến răng:
“Nếu như ngươi thực sự làm được, ta sẽ đưa hai viên Nguyên Tủy.”
“Năm viên.”
Chu Giáp xòe năm ngón tay ra.
“Không thể nào.”
Lôi My hét lớn:
“Ta căn bản không có nhiều Nguyên Tủy như vậy, hai viên đã là rất nhiều rồi.”
“Năm viên!”
“Ba viên, thực sự không thể nhiều hơn nữa.”
“Bốn viên, mỗi người nhường một bước, thế nào?” Chu Giáp hơi nhượng bộ.
“Ba viên.” Lôi My nghiêm mặt:
“Cho dù ngươi có giết ta, ta cũng chỉ có ba viên Nguyên Tủy.”
“Ừm…” Chu Giáp mím môi, gật đầu:
“Thôi được!”
“Ba viên thì ba viên vậy.”
“Phù…” Lôi My thở phào:
“Ngươi định làm thế nào?”
“Đừng nhúc nhích.”
Chu Giáp nói xong liền lao đến gần.
“Ngươi muốn làm gì?” Lôi My biến sắc, theo bản năng vận chuyển Nguyên Lực, nhưng nàng ta phát hiện trước mặt Chu Giáp, gần như không có sức phản kháng.
Chu Giáp chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra, đã nắm lấy đỉnh đầu Lôi My.
Xong đời!
Lôi My lạnh sống lưng.
Ngay sau đó…
Một luồng cảm ngộ kỳ lạ lặng lẽ xuất hiện trong đầu.
Vân Long Thám Trảo!
Bộ công pháp này học được ở Ưng sào, chỉ có ba “trọng” là Hóa Long, Đằng Long, Vân Long, bộ công pháp này rất độc đáo, uy lực của Vân Long vô cùng mạnh mẽ.
Lôi My âm thầm tu luyện bộ công pháp này nhiều năm, coi như là át chủ bài, nàng cũng chỉ mới luyện đến Hóa Long đỉnh phong.
Còn bây giờ…
Lôi My đột nhiên hiểu được Đằng Long chi pháp, thậm chí ngay cả Vân Long đại thành, Lôi My cũng nắm giữ bí ẩn trong đó.
…
Nguyên năng: 13.
Chu Giáp cảm nhận Nguyên năng còn lại của Thiên Tuệ tinh, thầm thở dài.
Nguyên năng, dù có bao nhiêu cũng không bao giờ đủ, tốc độ tích lũy kém xa tốc độ tiêu hao.
May mà Vân Long Thám Trảo tuy uy lực rất mạnh, nhưng lại rất cực đoan, không phức tạp, Nguyên năng miễn cưỡng đủ dùng.
Dùng đặc tính Ngộ Pháp để lĩnh ngộ công pháp, dùng đặc tính Đạo Quả để truyền cảm ngộ cho người khác.
Trong nháy mắt…
Lôi My mở mắt, một tia sáng lóe lên, cho dù là mặt nạ Thái Ưng được chế tạo bằng kỹ thuật của Công tộc cũng không thể che giấu.
“Vân Long Thám Trảo…”
Lôi My nhìn chằm chằm Xung Thiên Ưng: “Ngươi làm như thế nào?”
Lôi My không bất ngờ khi Xung Thiên Ưng nắm giữ Vân Long Thám Trảo, bộ công pháp này vốn dĩ đến từ Ưng sào, nhưng cách truyền công này lại rất kỳ lạ.
Giống như thể hồ quán đỉnh của Diên Pháp đại sư trong truyền thuyết.
Nhưng từ khi Diên Pháp đại sư viên tịch, thể hồ quán đỉnh cũng thất truyền, vô số cao thủ Huyền Thiên minh đã tìm kiếm truyền thừa mà Thánh Phật để lại, nhưng đều không thu hoạch được gì.
Hình như pháp này là do trời ban.
Không được ghi chép lại.
Còn bây giờ…
Pháp môn tương tự lại xuất hiện ở Ưng sào.
“Làm sao làm được không quan trọng.”
Chu Giáp hoạt động gân cốt, lắc cổ tay, nhuyễn kiếm bên hông bật ra, vẽ một đường cong kỳ lạ trên không trung, đâm thẳng vào Lôi My:
“Thử xem.”
Lôi My khẽ động, tinh thần chia làm hai.
Một luồng tinh thần đối mặt với kiếm đang tấn công, cảm thấy nhanh như chớp, kỳ lạ, khó nắm bắt, càng không biết nên làm thế nào.
Như thể kiếm của Chu Giáp là kiếm của quỷ thần, đoạt mạng, kiếm đi qua, sinh cơ biến mất, không thể né tránh.
Còn luồng tinh thần khác lại hiểu rõ kiếm chiêu này, không chỉ nhìn ra ưu, nhược điểm, mà còn có thể đoán được biến hóa của Chu Giáp.
Biết địch biết ta!
Sự thay đổi này, là tác dụng phụ của Vân Long Thám Trảo đại viên mãn.
Cảnh giới võ học trước kia của Lôi My, đương nhiên là không thể nào theo kịp Âm Sát Đoạt Mệnh Kiếm của Chu Giáp, nhưng sau khi Vân Long Thám Trảo đại viên mãn, lại có cảm giác nhìn xa trông rộng, có thể đoán được chiêu thức của đối phương, cũng không bị chiêu thức giả của Chu Giáp mê hoặc.
Cảm giác kỳ lạ khiến cho Lôi My theo bản năng giơ vuốt.
Thanh Long Xuất Hải!
Vai, khuỷu tay hạ xuống, eo, bụng dùng sức, Nguyên Lực dọc theo kinh mạch của công pháp, tuôn vào năm ngón tay, Lôi My đưa tay ra, ôm, móc trong nháy mắt.
Đồng thời, Lôi My điểm chân, cả người giống như không có trọng lượng, được cánh tay nâng đỡ, lao về phía trước.
“Xì…”
Đầu ngón tay lướt qua lưỡi kiếm, kình lực chấn động, nhuyễn kiếm run lên.
Lôi My vui mừng, nàng ra chiêu theo cảm nhận trong lòng, vậy mà lại đánh trúng sơ hở trong kiếm pháp của Chu Giáp, thành công một chiêu.
“Cường giả Hắc Thiết của Lục Thiên các có thực lực không tồi, hơn nữa còn ở trong Tô gia, nơi có rất nhiều cao thủ, quả thực là không dễ dàng.”
Chu Giáp chậm rãi gật đầu: “Người của Ưng sào có thể làm được, đúng là chỉ có mình ta.”
“Ngươi làm được?”
Lôi My sáng mắt dưới lớp mặt nạ.
Lôi My gia nhập Ưng sào cũng là do ngẫu nhiên, vì thân phận đặc biệt, nên nàng ta đã xin Trịnh lão một thân phận Thái Ưng.
Gia nhập Ưng sào là để có thêm một con đường.
Nhưng trong lòng Lôi My không hề coi trọng Ưng sào.
Dù sao, thực lực của Ưng sào kém xa Thiên Hổ bang, chuyện mà Thiên Hổ bang không làm được, chắc Ưng sào cũng không làm được, chỉ là bí mật hơn một chút.
Không ngờ…
Sau khi thăm dò, giọng điệu của đối phương như thể rất “nắm chắc”.
“Ừ.”
Chu Giáp gật đầu: “Ngươi có Nguyên Tủy?”
“Có!”
Lôi My ánh mắt lóe lên: “Sau khi thành công, ta có thể… cho ngươi một viên Nguyên Tủy.”
“Một viên.”
Chu Giáp trầm ngâm: “Nói như vậy, ngươi có thể lấy ra nhiều Nguyên Tủy hơn?”
“Ngươi có thể lấy được bao nhiêu?”
“Bằng hữu.”
Lôi My câm nín:
“Ngươi coi Nguyên Tủy là cái gì vậy? Một viên Nguyên Tủy, ở Huyền Thiên minh nội môn, đã đủ để sai khiến Hắc Thiết hậu kỳ làm việc.”
“Chuyện nhỏ này, một viên Nguyên Tủy là đủ rồi.”
“Hừ hừ…” Chu Giáp cười:
“Đây không phải là chuyện nhỏ, mục tiêu là cao thủ Lục Thiên các, Tô gia còn có Hắc Thiết hậu kỳ.”
“Nhưng mà, ta có cách tốt hơn, vừa có thể giúp ngươi đánh bại Tô Cổn, lại không có sơ hở, nhưng cần nhiều Nguyên Tủy hơn.”
“?”
Lôi My nheo mắt.
“Ngươi không tin sao?” Chu Giáp nghiêng đầu.
“Ngươi cho rằng ta sẽ tin?”
Lôi My bật cười, nhìn chằm chằm Chu Giáp một lúc, sau đó nghiến răng:
“Nếu như ngươi thực sự làm được, ta sẽ đưa hai viên Nguyên Tủy.”
“Năm viên.”
Chu Giáp xòe năm ngón tay ra.
“Không thể nào.”
Lôi My hét lớn:
“Ta căn bản không có nhiều Nguyên Tủy như vậy, hai viên đã là rất nhiều rồi.”
“Năm viên!”
“Ba viên, thực sự không thể nhiều hơn nữa.”
“Bốn viên, mỗi người nhường một bước, thế nào?” Chu Giáp hơi nhượng bộ.
“Ba viên.” Lôi My nghiêm mặt:
“Cho dù ngươi có giết ta, ta cũng chỉ có ba viên Nguyên Tủy.”
“Ừm…” Chu Giáp mím môi, gật đầu:
“Thôi được!”
“Ba viên thì ba viên vậy.”
“Phù…” Lôi My thở phào:
“Ngươi định làm thế nào?”
“Đừng nhúc nhích.”
Chu Giáp nói xong liền lao đến gần.
“Ngươi muốn làm gì?” Lôi My biến sắc, theo bản năng vận chuyển Nguyên Lực, nhưng nàng ta phát hiện trước mặt Chu Giáp, gần như không có sức phản kháng.
Chu Giáp chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra, đã nắm lấy đỉnh đầu Lôi My.
Xong đời!
Lôi My lạnh sống lưng.
Ngay sau đó…
Một luồng cảm ngộ kỳ lạ lặng lẽ xuất hiện trong đầu.
Vân Long Thám Trảo!
Bộ công pháp này học được ở Ưng sào, chỉ có ba “trọng” là Hóa Long, Đằng Long, Vân Long, bộ công pháp này rất độc đáo, uy lực của Vân Long vô cùng mạnh mẽ.
Lôi My âm thầm tu luyện bộ công pháp này nhiều năm, coi như là át chủ bài, nàng cũng chỉ mới luyện đến Hóa Long đỉnh phong.
Còn bây giờ…
Lôi My đột nhiên hiểu được Đằng Long chi pháp, thậm chí ngay cả Vân Long đại thành, Lôi My cũng nắm giữ bí ẩn trong đó.
…
Nguyên năng: 13.
Chu Giáp cảm nhận Nguyên năng còn lại của Thiên Tuệ tinh, thầm thở dài.
Nguyên năng, dù có bao nhiêu cũng không bao giờ đủ, tốc độ tích lũy kém xa tốc độ tiêu hao.
May mà Vân Long Thám Trảo tuy uy lực rất mạnh, nhưng lại rất cực đoan, không phức tạp, Nguyên năng miễn cưỡng đủ dùng.
Dùng đặc tính Ngộ Pháp để lĩnh ngộ công pháp, dùng đặc tính Đạo Quả để truyền cảm ngộ cho người khác.
Trong nháy mắt…
Lôi My mở mắt, một tia sáng lóe lên, cho dù là mặt nạ Thái Ưng được chế tạo bằng kỹ thuật của Công tộc cũng không thể che giấu.
“Vân Long Thám Trảo…”
Lôi My nhìn chằm chằm Xung Thiên Ưng: “Ngươi làm như thế nào?”
Lôi My không bất ngờ khi Xung Thiên Ưng nắm giữ Vân Long Thám Trảo, bộ công pháp này vốn dĩ đến từ Ưng sào, nhưng cách truyền công này lại rất kỳ lạ.
Giống như thể hồ quán đỉnh của Diên Pháp đại sư trong truyền thuyết.
Nhưng từ khi Diên Pháp đại sư viên tịch, thể hồ quán đỉnh cũng thất truyền, vô số cao thủ Huyền Thiên minh đã tìm kiếm truyền thừa mà Thánh Phật để lại, nhưng đều không thu hoạch được gì.
Hình như pháp này là do trời ban.
Không được ghi chép lại.
Còn bây giờ…
Pháp môn tương tự lại xuất hiện ở Ưng sào.
“Làm sao làm được không quan trọng.”
Chu Giáp hoạt động gân cốt, lắc cổ tay, nhuyễn kiếm bên hông bật ra, vẽ một đường cong kỳ lạ trên không trung, đâm thẳng vào Lôi My:
“Thử xem.”
Lôi My khẽ động, tinh thần chia làm hai.
Một luồng tinh thần đối mặt với kiếm đang tấn công, cảm thấy nhanh như chớp, kỳ lạ, khó nắm bắt, càng không biết nên làm thế nào.
Như thể kiếm của Chu Giáp là kiếm của quỷ thần, đoạt mạng, kiếm đi qua, sinh cơ biến mất, không thể né tránh.
Còn luồng tinh thần khác lại hiểu rõ kiếm chiêu này, không chỉ nhìn ra ưu, nhược điểm, mà còn có thể đoán được biến hóa của Chu Giáp.
Biết địch biết ta!
Sự thay đổi này, là tác dụng phụ của Vân Long Thám Trảo đại viên mãn.
Cảnh giới võ học trước kia của Lôi My, đương nhiên là không thể nào theo kịp Âm Sát Đoạt Mệnh Kiếm của Chu Giáp, nhưng sau khi Vân Long Thám Trảo đại viên mãn, lại có cảm giác nhìn xa trông rộng, có thể đoán được chiêu thức của đối phương, cũng không bị chiêu thức giả của Chu Giáp mê hoặc.
Cảm giác kỳ lạ khiến cho Lôi My theo bản năng giơ vuốt.
Thanh Long Xuất Hải!
Vai, khuỷu tay hạ xuống, eo, bụng dùng sức, Nguyên Lực dọc theo kinh mạch của công pháp, tuôn vào năm ngón tay, Lôi My đưa tay ra, ôm, móc trong nháy mắt.
Đồng thời, Lôi My điểm chân, cả người giống như không có trọng lượng, được cánh tay nâng đỡ, lao về phía trước.
“Xì…”
Đầu ngón tay lướt qua lưỡi kiếm, kình lực chấn động, nhuyễn kiếm run lên.
Lôi My vui mừng, nàng ra chiêu theo cảm nhận trong lòng, vậy mà lại đánh trúng sơ hở trong kiếm pháp của Chu Giáp, thành công một chiêu.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo